
Phân tích về các kết cục ghép tạng theo kiểu người cho (hiến tạng sau ngưng tim so với sau chết não) trên người nhận là trẻ em và người lớn. Tóm tắt Mục quan điểm này đưa ra bình luận về hai phân tích liên quan đến kết cục ghép tạng theo loại người cho (hiến tạng sau khi chết do ngưng tim [DCD, donation after cardiac death] so với sau khi chết não [DBD], donation after brain death), một trên người nhận là trẻ em và một trên người nhận là người trưởng thành theo cơ sở dữ liệu của tổ chức OPTN (Organ Procurement and Transplantation – Tiếp nhận và Ghép tạng) và SRTR (tổ chức khoa học đăng ký nhận ghép tạng Hoa Kỳ – US Scientific Registry Transplant Recipients). Abt và cộng sự tiến hành phân tích hồi cứu trên cơ sở dữ liệu của OPTN/SRTR để mô tả kinh nghiệm ghép tạng trên trẻ em bằng tạng DCD từ 1995 đến 2005. Phân tích của họ cho thấy:
Các tác giả kết luận rằng việc sử dụng các tạng hiến tặng loại DCD trong nhóm dân số trẻ em được ghép tạng còn bị hạn chế rất nhiều, trong khi các kết quả lâu dài trên những trường hợp sử dụng thận và gan DCD có chọn lựa có thể so sánh với trường hợp sử dụng tạng ghép loại DBD, đặc biệt nếu lấy từ trẻ hiến tạng. Sơ lược Một phân tích hồi cứu trên cơ sở dữ liệu của OPTN/SRTR được Doshi và Hunsicker tiến hành để mô tả kinh nghiệm ghép tạng trên người trưởng thành dùng tạng DCD từ 1/1/98 đến 6/30/04 . Phân tích giới hạn trong bệnh nhân trưởng thành ghép gan hoặc thận lần đầu từ người hiến tặng đã chết (bao gồm DCD và DBD). Người được ghép tạng từ người hiến tặng không có thông tin về cơ chế tử vong (do chết tim hay chế não) và những người hiến tặng DCD không được kiểm soát bị loại khỏi nghiên cứu. Loại gan DBD còn được phân tích thêm theo tuổi hiến tặng (<60 tuổi so với ≥ 60 tuổi). Phân tích cho thấy:
Suất độ của DGF (41% của DCD so với 24% của DBD, P<.001) cao hơn trong nhóm người ghép thận DCD, và suất độ PNF (6.4% DCD so với 3.9% DBD dưới 60 tuổi, P=.001) cũng cao hơn trong nhóm người ghép gan DCD. Các tác giả kết luận rằng thận DCD có thể so sánh với các nguồn hiến tạng từ người chết khác, trong khi đó gan DCD là một chọn lựa tốt nếu người hiến tạng vừa mới mất hoặc khi không thể có gan của người hiến tạng DBD dưới 60 tuổi. Sơ lược Theo một báo cáo gần đây của Học Viện Y Khoa, khả năng duy nhất hứa hẹn làm tăng nguồn máu cung cấp cho tạng ghép là phát triển các chương trình hành động can thiệp lâm sàng nhằm cải thiện quá trình nhận diện và hồi sức các cơ quan của người DCD. Các y văn hiện tại có nhiều báo cáo về các kết cục ghép tạng lâu dài từ những người hiến tạng ngưng tim, mà hai nghiên cứu ở trên là đại diện cho một lĩnh vực đang ngày càng được quan tâm và phát triển nhanh chóng này. Trong cả hai nghiên cứu, mặc dù còn nhiều hạn chế do hồi cứu trên một cơ sở dữ liệu lớn, và so sánh từ những nhóm bệnh nhận với số lượng rất nhỏ đến rất lớn, rõ rằng là các tạng DCD là một nguồn cung cấp đang bị coi nhẹ và ít sử dụng. Ghép thận DCD có thể đem lại tỷ suất sống còn mảnh ghép lâu dài tương đương với ghép thận DBD, cho dù tỷ suất bị DGF cao hơn. Nguy cơ DGF tăng đặc biệt quan trọng trong trường hợp sử dụng tạng DCD từ những người hiến tạng với tiêu chuẩn mở rộng. Ngược lại, những người ghép gan DCD có tăng nguy cơ bị PNF, nhiều biến chứng và tử vong, đặc biệt khi so với gan lấy từ người cho DBD dưới 60 tuổi. Tuy nhiên, vẫn có thể đạt các kết quả ngắn hạn chấp nhận được đối với gan DCD từ người cho trẻ tuổi hơn, hoặc khi so sánh gan DCD với DBD của người cho trên 60 tuổi. Trong năm 2006, có 647 người hiến tạng DCD tại Hoa Kỳ, chiếm 8.1% các trưởng hợp hiến tạng sau chết. Mục tiêu của Phòng Sức Khỏe và Dịch Vụ Nhân Đạo Hoa Kỳ, thông qua chương trình Hợp Tác Đột Phá về Hiến Tạng, là đạt được tỉ lệ 10% người hiến tạng DCD trong năm 2006. Ngoài ra, số lượng tạng được hồi cứu (trung bình là 2.7) và được ghép (trung bình là 2.0) trên người hiến tạng DCD cần phải được tăng lên. Các nghiên cứu giống như hai nghiên cứu trên đã cung cấp các dữ liệu bổ ích qua đó cần phải bỏ những định kiến hoặc cấm đoán về việc sử dụng tạng DCD. Kết quả ghép tạng dĩ nhiên cuối cùng phải được xác định bởi việc đánh giá tổng hợp các nguy cơ của người cho (và người nhận). Giảm thiểu tối đa thờ gian thiếu máu ấm và lạnh cũng như sử dụng phương pháp bảo quản tưới máu theo xung (đối với thận) có thể cải thiện các kết cục sớm của ghép thận hoặc gan DCD. Với việc sử dụng các kỹ thuật tiên tiến như nâng đỡ ngoài cơ thể sau khi ngưng hồi sức và tuyên bố bệnh nhân chết tim, về mặt cơ bản có thể chuyển đổi ngưởi cho DCD thành người cho không phải DCD để hạn chế tối đa tổn thương do thiếu máu giúp cứu rất nhiều cơ quan bao gồm tất cả tạng đặc ngoài tim.
|